Miêu tả |
Phân tích các số liệu thống kê hiện có cho thấy Việt Nam đã có những thành công đáng kể trong công cuộc giảm nghèo trong giai đoạn 1993 – 1998. Tỷ lệ đói nghèo giảm là nhờ có sự gia tăng tiêu dùng bình quân đầu người rộng khắp. Nguyên nhân chính của những thành tựu này là do qúa trình điển hình của thời kỳ bùng phát trong nền kinh tế chuyển đổi. Vì thế trong những năm tới, khó có thể đạt được nhiều thành tựu như trong thời kỳ đầu. Thực tế, số liệu thống kê của cuộc điều tra hộ gia đình năm 2002 cho thấy tốc độ giảm nghèo đang chững lại, và bất bình đẳng đang gia tăng. Nguyên nhân chủ yếu là sự khác biệt ngày càng lớn về thu nhập giữa các nhóm được tiếp cận với công ăn việc làm, đất đai, vốn và giáo dục. Những phân tích số liệu của chúng tôi cho thấy nhu cầu cấp thiết phải có những chính sách hỗ trợ người nghèo để có được sự phân phối lợi nhuận tăng trưởng đồng đều hơn.
|
Báo cáo |
Tải file
- Định dạng - pdf
|