Kết nối nghiên cứu với thực tiễn
cho một nền NÔNG NGHIỆP tăng trưởng toàn diện
"Vua ong" núi Bảo Hà
25 | 07 | 2008
Một người lính trở về mang trong đầu mảnh đạn giặc, hai con mắt bị mờ chỉ nhìn thấy lòe nhòe và cánh tay trái cụt ngang chỉ còn một nửa. Nhưng với ý chí và phẩm chất của Anh bộ đội Cụ Hồ, Phạm Thanh Xuân giờ đây đã trở thành "vua ong" vùng núi Bảo Hà, chắt mật ngọt từ vùng núi khô cằn dâng tặng cho đời...
Năm 1970, Phạm Thanh Xuân lên đường nhập ngũ. Nhỏ người, nhanh nhẹn và rất khéo léo, sau ba tháng huấn luyện, anh được nhận vào đơn vị lính thông tin, hành quân vào nam chiến đấu.

Ðã nhiều lần đội pháo địch để nối thông mạch máu thông tin, phục vụ chỉ huy chiến đấu, nhưng bất ngờ trong trận đánh ác liệt tại thị xã Kon Tum, Phạm Thanh Xuân bị sức ép và mảnh pháo giặc cướp đi thị lực của đôi mắt, cánh tay trái cụt đến khuỷu gối và nhiều mảnh nhỏ găm khắp cơ thể.

Sau thời gian điều dưỡng, người thương binh hạng 2/4 trở về làng, gia cảnh lúc ấy chỉ có căn nhà tranh cũ nát, vợ yếu, con nhỏ. Ðã từng đối mặt với bao gian khổ ác liệt, bao đồng chí, đồng đội đã hy sinh để đất nước thanh bình, chẳng lẽ lại khoanh tay cam chịu nghèo đói?...

Bao nhiêu câu hỏi bật lên trong đầu người thương binh, cần có lời giải. "Nhưng cuối cùng, cái chất lính không ngại khó ngại khổ, không bó tay trước hoàn cảnh, đã giúp mình vượt qua tất cả" - anh Xuân tâm sự, gương mặt đanh lại, nhớ về một thời cam go, thử thách ý chí, bản lĩnh người lính trên trận tuyến mới.

Ðang ở thị tứ Xuân Quang - Bảo Thắng, anh quyết định chuyển gia đình về vùng núi thôn Nậm Lúc I, xã Bảo Hà, huyện Bảo Yên (Lào Cai). Ai cũng bảo anh là người gàn, tính quẩn. Ngay cả vợ con cũng chưa thông. Người ta từ rừng ra phố không được, mình thì làm ngược lại. Nhưng anh thì đã tính rất kỹ, sẽ thoát nghèo, đói và làm giàu bằng chính những gì mình đang có, đó là đất đai và óc tính toán, sáng tạo của người lính.

Vùng đất nơi quê mới, tuy xa trung tâm phố huyện, nhưng núi đồi bát ngát, thỏa sức cho phát triển trồng trọt, chăn nuôi, trồng rừng. "Lấy ngắn nuôi dài", anh Xuân quy hoạch làm trang trại, chỗ đất thấp, có nước thì trồng lúa, ngô, đào ao thả cá để bảo đảm nhu cầu sinh hoạt hằng ngày cho gia đình; nơi đất cao thì kiên trì trồng dần cây ăn quả vải, nhãn, xa hơn thì khoanh nuôi bảo vệ rừng tự nhiên và trồng keo lai, bạch đàn cao sản.

Tận dụng những bãi cỏ dưới tán cây rừng, anh nuôi trâu, bò, dê để tăng thu nhập, tích lũy vốn để mở rộng sản xuất. Ðất không phụ công người cày xới chăm bẵm, đem lại nguồn thu cho anh, thoát nghèo, tạo được vốn, thương binh Phạm Thanh Xuân không xây nhà, mua tiện nghi đắt tiền ngay, mà tính toán đầu tư sao cho hiệu quả, bền vững để làm giàu hơn.

Lần ấy, về nhà người bạn chiến đấu cũ ở Thái Bình, anh được nếm thử món bánh mì chấm mật ong miền biển. Sao mà ngon ngọt, lại thơm đặc biệt thế nhỉ? Ông bạn cho biết là do ong hút mật hoa sú vẹt vùng bãi bồi ven biển.

Ý tưởng lóe lên, anh nhờ bạn dẫn đi tham quan một số mô hình nuôi ong, rồi tìm đến Công ty ong Trung ương xin tài liệu, học kỹ thuật nuôi ong, nhân đàn, quay mật, phòng chống bệnh..., quyết chí làm giàu bằng nuôi ong ngay trên mảnh đất quê hương Bảo Hà bạt ngàn hoa trái.

Ong giống khi ấy rất hiếm, cơm nắm trong túi, bi-đông nước đeo bên mình, anh lặn lội khắp các thôn, bản vùng rừng núi Bảo Yên, Văn Bàn săn lùng mua gom những đàn ong lẻ của người dân bắt được. Dần dà, nhân giống lên được hơn trăm đàn ong bản địa, anh cùng vợ con chăm sóc cẩn thận. Mỗi sớm thức dậy, nhìn đàn ong bay rợp một góc đồi hút mật hoa nhãn, vải, lòng rộn niềm vui sướng. Nuôi ong không tốn thức ăn, ít công chăm sóc, đầu tư ban đầu thấp, nên đem lại hiệu quả kinh tế rất cao.

Bắt đầu từ năm 1994, đàn ong cho thu mỗi năm hơn một tấn mật, trị giá hàng trăm triệu đồng. Con ong bản địa dễ nuôi, nhưng tính hoang dã cao, hay bỏ đàn, thân hình nhỏ nên khả năng hút mật và mang phấn hoa kém nên năng suất mật hạn chế. Nắm rõ điều đó, anh quyết thay đổi giống, một mình vào miền nam mua 80 đàn ong ngoại chở về vùng núi Bảo Hà.

Rồi lại tự mình xuống Hà Nội tìm đến Công ty ong Trung ương tập huấn kỹ thuật, xin tài liệu, cộng với kiến thức đọc từ sách báo và kết quả anh đã nhân giống ong ngoại thành công lên hơn 300 đàn. Con ong ngoại thân hình to khỏe hơn nên bay xa, có khả năng hút sâu vào trong nhụy hoa, mang được nhiều phấn hoa, vì thế cho năng suất mật cao gấp bốn đến năm lần ong bản địa, chất lượng mật tốt hơn.

Từ gần chục năm nay, mỗi năm anh Xuân thu hoạch từ 6-8 tấn mật, năm ngoái đạt mức kỷ lục 9,6 tấn, 5 tháng đầu năm nay đã thu được 5,4 tấn mật. Tính ra, riêng tiền bán mật ong đã gần 500 triệu đồng, cộng với nguồn thu từ nhãn, vải, chăn nuôi, tỉa thưa cây rừng trồng, tổng cộng hơn 700 triệu đồng/năm. Mật ong của gia đình anh hoàn toàn là từ hoa tự nhiên. Mùa ít hoa, anh thuê người mang ong đến tận những cánh rừng xa tỉnh Lai Châu, Yên Bái để ong hút mật hoa rừng, không bao giờ cho ong ăn đường, nên được người tiêu dùng tín nhiệm.

Ðể giữ uy tín chất lượng mật, anh thành lập cơ sở nuôi ong Thanh Xuân theo quy trình tự nhiên, đăng ký bản quyền nhãn mác, tiêu chuẩn chất lượng bảo đảm an toàn vệ sinh, và đang chuẩn bị đăng ký thương hiệu sản phẩm trong nay mai.

Tại Hội chợ Vietnam Bestfood tổ chức tại Hà Nội cuối năm 2007, mật ong Thanh Xuân - Bảo Hà đã giành được Huy chương vàng cho sản phẩm đạt tiêu chuẩn chất lượng, an toàn vì sức khỏe cộng đồng.

Cơ sở nuôi ong của thương binh Phạm Thanh Xuân đã vinh dự được nguyên Chủ tịch nước Trần Ðức Lương và nguyên Phó Chủ tịch nước Trương Mỹ Hoa, hai lần đến thăm.

Cá nhân ông Xuân được tặng Huân chương Lao động hạng ba và Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ, vì những đóng góp phát triển kinh tế, xây dựng quê hương ngày càng giàu mạnh.

Khi chúng tôi đến, anh đang cùng cậu con trai út, vừa tốt nghiệp trung cấp nông - lâm tự nguyện ở nhà nối nghiệp nuôi ong của bố, đang tất bật chuyển hơn 300 đàn ong được nhốt kín trong những thùng gỗ vuông vức, sơn xanh lên hai chiếc xe tải để đưa về vùng ven biển Tiền Hải - Thái Bình, nơi có người bạn chiến đấu năm xưa, để đàn ong vùng núi lại được biến những phấn hoa thơm ngát của hoa trái miền biển thành những giọt mật tinh khôi dâng tặng con người.



Nguồn: Nhân dân
Báo cáo phân tích thị trường